Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010
Tản mạn về tình yêu
Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010
Sao lại thế?
Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010
Thiên thần đã chào đời
Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010
Cháu sắp ra đời
Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010
Happy birthday
Hôm nay là kỉ niệm sinh nhật mình.Mình chẳng có gì để tổ chức sinh nhật.8-11-1976 đến 8-11-2010, mọi năm mình còn quên cả ngày này, hi hi....năm nay thì nhớ nhưng cũng chẳng tổ chức gì, hôm kia đi mua được đôi giầy mới rất đẹp, coi như là tự thưởng cho mình.Hôm nay mình tự nhủ thầm, sinh nhật buồn quá nhỉ, chẳng có ai quan tâm và cùng chia xẻ, chắc bây giờ mọi người đều bận rộn và quên, nhưng không sao, tự nhiên mình thấy mình già và cô đơn quá he he...bao giờ mình cũng thế hay suy nghĩ linh tinh
Vẫn đi làm bình thường, em Thảo có việc ra ngoài chút, lát sau em về mở ra một chiếc khăn quàng cổ thật đẹp và nói: "hôm nay sinh nhật chị, em tặng chị và chúc chị một ngày hạnh phúc...", vui quá, thế là cũng có người chia xẻ cùng mình, một món quà nhỏ nhưng thật ý nghĩa.Đến ngày sinh nhật mình mới thấy mình thật vô tâm vì cũng đã từ lâu rồi quên ko nhớ đến sinh nhật bạn bè, mình cũng thật có lỗi với các bạn, đôi khi trong cuộc sống chỉ những điều nhỏ nhặt cũng khiến ta rất vui hoặc rất buồn , bước sang tuổi 36 mình thấy cuộc sống đã ổn định và cứ thế êm đềm trôi, mong cho những tháng năm dấu yêu sau này mãi mãi hạnh phúc và bình yên...
Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010
Mình là ai thế nhỉ
Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010
Những suy nghĩ vụn vặt
Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010
Quê hương yêu dấu
Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010
Không đề
- Tình yêu có thật mà cũng như là không tồn tại...
- Khi ta yêu người ta đã đánh mất chính mình mà đôi khi ta cũng không hiểu tại sao?
- Tình yêu dành cho nhau thật nhiều hạnh phúc và cũng thật nhiều khổ đau,
- Khổ đau của tình yêu là nỗi đau miên man dài bất tận...
- Khi xa người tưởng sẽ quên người như quên bao hình bóng khác đã từng thóang đi qua trong đời ta...
-Nhưng rốt cuộc vẫn không quên được người...
-Nhưng rốt cuộc lòng ta vẫn tràn ngập bao cảm xúc đau khổ ngọt ngào...
- Đau khổ ngọt ngào là trái đắng của tình yêu bất tận....
-Bất tận ngọt ngào là trái đắng của tình yêu...
- Khi ta xa người ta mới hiểu người là tất cả đời ta..
- Đời ta xa người thật vô nghĩa và lê thê nhưng lòng ta vẫn phải cam chịu...
-Vì biết giờ này người đã hạnh phúc ấm êm bên người con gái khác...
- Chúc người mãi mãi trọn vẹn những hạnh phúc ấm êm...
-Đêm đông lạnh giá mình ta đi về bên lối nhỏ mà lòng đầy giá lạnh...
-Đêm đông gió rét thổi một mình ta chẳng còn chút hơi ấm tình yêu...
-Đêm ba mươi tết một mình ta đón giao thừa...
-Cô đơn...cô đơn...cô đơn....và cô đơn...
-Ngày mai biết rằng ta thật sự đã không còn là nàng công chúa nhỏ trong tim người nữa...
- Thì ta biết rằng ta vẫn còn là khung trời kỉ niệm trong tim người...
- Mãi mãi về sau...
- Sau này khi ta đã không còn là nàng công chúa nhỏ nữa
- Liệu trong tim người có còn hình bóng của ta không?
-Nhưng tình yêu vẫn mặc nhiên tồn tại...
-Như nỗi buồn mùa thu đi suốt cuộc đời ta....
(Gửi anh- mối tình đầu của em)
Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010
Tự sự
Thứ Sáu, 16 tháng 7, 2010
Kỷ niệm xưa
Đọc blog của dohanhdung-flu lại nhớ về tuổi thơ của mình. Hồi ấy mình mới vào lớp 10. Mình viết văn không được hay như dohanhdung nên minh cũng không tự tin lắm...Hồi ấy nhà mình có một cái ao to nuôi tòan cá trắm cỏ, cá chép, cá trôi....Những buổi đi học về chiều rỗi rãi lại theo chị Huế đi cắt cỏ ngòai ruộng. Cắt được một bao cỏ xanh mướt về ném xuống cho cá ăn, cá chỉ ăn một lóang là hết. Ở bờ dậu nhà mình có mấy cây hoa nhài đến mùa là nở hoa thơm phức. Những lúc đi học về, khoảng tầm chiều chiều mình lại chạy tót ra bờ dậu ngồi xuống ngắm nghía mấy bông hoa nhài trắng muốt, hương thơm bải lải.....Các cụ bảo hoa nhài là lòai hoa nở về đêm nên tuy đẹp và thơm nhưng không được ưa chuộng lắm. Riêng mình thì mình không thể nào quên được cái giây phút buổi sáng sớm tinh sương những bông hoa bé nhỏ trắng muốt nở ra toả hương thơm ngát rung rinh dưới chân dậu. Hồi ấy mình cũng nhỏ nhắn trắng trẻo dễ thương lắm. Thấm thoắt đã hai mươi năm trôi qua. Mình đã thay đổi thật nhiều, ôi thời gian, làm cho người ta già đi và chai sạn. ÔI tuổi thơ của tôi, nhìn bạn bè đã lập gia đình, con cái đuề huề.....mấy ai còn nhớ được những kỉ niệm tuổi thơ xưa. Ngày xưa mình còn có lúc đi khắp xóm hái những bông hoa dại đủ các lọai về thiết kế được một lọ đủ những bông hoa sắc màu khác nhau tuyệt đẹp, rồi ngồi ngắm nghía tác phẩm của mình một cách say xưa. Thời đi học cũng có nhiều kỉ niệm đẹp, tan học thường cùng Nhung tạt vào quán cùng nhâm nhi đĩa kem mát lạnh hay một cốc sữa chua....Ngày ấy có lẽ mình đã học cùng anh ở trường Thái Phiên.Vì cái dáng người ấy quen lắm. Ngày ấy có lẽ mình cũng đã từng rung động trước anh, nhưng vì chỉ là một thóang qua, nên chúng mình đã đi lướt qua nhau....Tình yêu là một cái gì đó rất khó cắt nghĩa....Mình nhiều lúc cứ tưởng sẽ quên được anh nhưng hòan tòan bất lực với chính bản thân mình. Có những lúc mình gục đầu đau khổ và chỉ muốn khóc vì cái cảm giác nhớ nhung cứ ám ảnh. Gìờ này không biết có một phút giây nào anh nhớ đến mình không, hay là đã có vợ con rồi thì đã quên người xưa....Đôi lúc mình cũng thấy anh cũng không hẳn là một người hòan hảo. Có lẽ số phận đã an bài. Ai bảo mình sinh ra đã là một người kém tự tin. Mình đã để mất anh, mất đi một tình yêu đẹp để rồi suốt đời nuối tiếc.Anh vừa là nỗi nhớ, vừa là tình yêu , vừa là niềm tự hào của mình. Nhưng mình có nhầm không khi những lúc khó khăn nhất anh đã không ở bên mình. Nhưng đó cũng không phải là lỗi của anh. Tình yêu chỉ còn là những kỉ niệm ngọt ngào, cứ vương vấn và day dứt mãi không nguôi....
Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010
Nước mắt của trời
Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010
Sao ta chon người này
cũng như giữa nước chanh và tắc đá
vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
để rồi ta trượt dài xuống vực sâu...
Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
một điều gì đó không thể gọi tên...
Tại sao ta chọn người này...có lẽ ta cũng đã quên...
có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
rồi cứ thế bước đi...
Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
cho tất cả thương nhớ này...
Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm...)
ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi...)
Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm
Giữa người đó và người này...
tại sao ta không chọn người đó
dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!...
Thứ Tư, 9 tháng 6, 2010
Hai người đàn ông
Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010
Aó bông bay
Áó bông bay mặc nhẹ như bông bay. Hôm nay mình lượn ra chợ mua được hai chiếc rất vừa vặn. Mặc vào thấy thoải mái lắm, tự tin hẳn lên. Áó này mà mặc sang Kiến thuỵ chơi thì vui phải biết. Mình rất thân với cô Nhung, cô Nhung có họ hàng với anh, nhưng người họ hàng khác của anh thì mình thấy xa cách và lạnh lùng lắm, nên không để ý đến. Chiều nay ngủ dậy ra tiệm gội đầu. Em Yến bảo mặt chị nhiều da chết lắm để em tẩy cho. Thế là em ấy vần vần vò vò cái mặt mình đến hơn nửa tiếng, xong rồi thì mặt láng coóng. Mình nhiều lúc cũng củ chuối lắm, không biết trang điểm cho đẹp rực rỡ lên. Aó bông bay cũng là do em Thuý gợi ý đấy chứ. Em í bảo :"bác Nga đổi mốt đi, mặc áo bông bay cho trẻ trung mát mẻ" Hì hì... thế là thực hiện luôn. Lại nói chuyện gội đầu, gội xong thấy hồng hào khoẻ mạnh hẳn ra, cuộc sống là hưởng thụ mà , đôi khi cũng phải biết hưởng thụ chút chút...he ..he...
Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2010
dien vien han quoc
Đây là diễn viên chính trong phim "Những chuyện tình ở havart". Đấy là một bộ phim tình cảm rất đặc sắc. Xem xong mình cứ nhớ mãi những nội dung chiếu trong phim.Chuyện tình yêu thật đẹp của hai người, cảnh những sinh viên học ở một trường đại học danh tiếng ở nước Mỹ, học nhiều quá đến phát điên, suốt ngày gào rú lên. Nhưng cô sinh viên Suin (đây là tên phiên âm theo tiếng việt) thì học hành rất trôi chảy và rất thông minh.Mình rất ngưỡng mộ những mẫu người như cô ấy, diễn viên vào vai rất đạt, phải nói là bộ phim hay miễn chê...
luong bich huu
Bao ngày qua dù tình yêu đã xa, đêm từng đêm nỗi nhớ chẳng phai nhoà. Bao ngày qua từng lời anh nói yêu, vẫn còn đây thật lòng không thể quên. Khi tình yêu đến em không nhận ra , để ngày hôm nay nỗi nhớ như dằm trong tim...
Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010
Hoa dại
Hoa dại rất đẹp, vì hoa mỏng manh và thơ ngây, vẻ riêng cũa hoa là cánh rất mỏng, màu sắc cũng nhẹ nhàng, hương đồng gió nội....
Ăn uống
Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010
Nghe Lương Bích Hữu hát
Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010
ẢNH ĐẸP
Viết mãi cũng chán, mình vào mạng tải vài cái ảnh đẹp lên xem cho vui. Nhưng ko rành lắm, định tải một cái ảnh của diễn viên nữ chính trong phim : Những chuyện tình ở havart nhưng tải mãi ko được. Bộ phim đấy rất ấn tượng.Một đôi trai tài gái sắc thật đẹp. kết thúc phim cũng có hậu đấy chứ nhỉ...
Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010
Cảm nghĩ
30/4 trôi qua rồi. mình chẳng có kỉ niệm gì đáng nhớ. Đọc blog của Lan anh , thấy bạn sống hạnh phúc quá. Lan anh ơi , nói thật tớ mơ ước có một cuộc sống hạnh phúc như bạn đấy. Điện thoại của tớ ko chụp hình được mà tớ cũng ko thích dùng những loại hiện đại quá.Đầu óc tớ tù mù như đêm 30,dốt lắm.Nhìn bông càng lớn càng giống Lan anh nhỉ. Nhưng đôi mắt chưa đẹp bằng mắt mẹ đâu nhé .Tớ cũng sắp có cháu bế rồi, nhưng ko phải là con đẻ của mình nên chưa vui hết cỡ được.Bây giờ mình đi làm ca sáng và tối.Thời gian rỗi ít hơn nên cũng đỡ buồn hơn. Mình vẫn có bạn bè thân thiết và bạn ở trên mạng. Nhiều người quan tâm tới mình làm mình rất vui. Bây giờ đi làm nhiều thời gian hơn nên sẽ ít suy nghĩ lung tung hơn.Các cụ nói ko sai: nhàn cư vi bất thiện. Mình dạo này ko nghĩ nhiều đến anh nữa, nhưng mình tự nhủ: mình yêu anh, điều đó thì thay đổi được gì nào.Hàng ngày mình vẫn một mình cô đơn lượn vèo vèo trên chiếc xế hộp, he he syrius chứ ko phải xế hộp. Thỉnh thoảng buồn lại chát chít với bạn bè cho vui. Tâm trạng rồi cũng nguôi ngoai dần. Ông thầy bói nói đúng, đến 34 tuổi là cuộc sống của mình ổn định. Tạm thời như thế cũng là hạnh phúc rồi.Thuốc thì cứ uống đều để ko tái bệnh nữa. Nga ơi, hãy yêu đời lên nhé, hãy cố sống như các bạn mình. Cuộc sống cứ thế bình dị trôi đi, thản nhiên như chưa hề có sóng gió trong đời. Đôi lúc mình chợt quên anh rồi chợt nhớ anh. Kỉ niệm chỉ còn là kỉ niệm. Mình cứ quanh quẩn trong cái vòng luẩn quẩn, yêu rồi nhớ rồi thương, rồi bạn bè , rồi công việc. Rồi thời gian cũng cuốn mình đi trong bao nhiêu chớp bể và mưa nguồn.Nhìn vào gương thấy mình vừa già vừa béo thì mình lại mơ ước được như người này người nọ. Nhưng mình vẫn cứ là chính mình thì hơn. Béo một chút cũng có sao đâu.Gìa một chút cũng được vì xuân qua đi xuân lại lại, con người ta ai chẳng già đi mấy nỗi. Mình vẫn ước mơ, giá mình có một gia đình nhỏ hạnh phúc như các bạn mình thì tốt biết mấy. Nhưng ông trời không cho ai tất cả. Mình bây giờ lười nghĩ đến chuyện yêu đương. Thèm có gia đình nhưng lại ngại. Mình tự mâu thuẫn với chính bản thân mình. Thế đấy, con người ta không ngừng tham vọng, ko ngừng mơ mộng để rồi tự mình lỗi hẹn với chính mình trong cuộc đời.Biết sao đây khi số phận đã an bài. Mỗi người đều có lá số của chính mình nên cũng không trách ông trời làm chi nữa. Thế nhé. bạn cứ yên tâm sống và cuộc đời sẽ tưởng thưởng cho bạn những điều mà bạn xứng đáng được hưởng. Điều mà bạn cần biết là nếu bạn là một cô gái nhu mì dịu dàng thì chíêc áo đỏ kia hẳn nhiên sẽ không làm bạn mạnh mẽ hơn được đâu.Thế nên hãy cố bằng lòng với số phận đi. Ngày mai nắng lên, và bạn lại thức dậy đón nắng sớm, đón một ngày mới bình yên bạn nhé. Cứ yêu đi, mở lòng ra với đời thì bạn sẽ nhận lại tất cả những gì mà bạn mong có được đấy thôi. Chào một ban mai nắng sớm bình yên.
Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010
Yên tử - đỉnh núi trong sương
10h. Tại khách sạn Quý Hằng phòng207.Mai mèo và chị Yến đang loay hoay với đống đồ đạc.Mình gặp chị Yến ở hành lang, chị bảo: Cái Nga không chào chị thì chị tưởng bà nào ở khách sạn. He...he...ai bảo mình vừa già vừa béo....hiiiiiiii....kệ nó...miễn khoẻ là được.Một lát sau Thắng bác sỹ xuất hiện.Vừa nhắc đến ổng xong thì đã có mặt.Nhắc đến Tào tháo, Tào tháo đến ngay. Hi... hi....ông Thắng bị đuổi sang phòng con trai. Lát sau ổng quay lại trong bộ dạng quần đùi vải áo sơ mi. Trông buồn cười quá. Chuẩn bị đi tắm mà. Ổng bảo phải đi tắm thì bà Mai mới chơi với tôi.Thế là Mai mèo bèn lấy máy ảnh ra để chộp ảnh.Được một phen cười vỡ bụng. Ông Thắng chống trả quyết liệt. Sau không lại với 3 bà nên ông bèn vào buồng tắm lấy khăn tắm quấn quanh bụng, rồi ra ngoáy mông ngoáy đít cho Mai mèo chụp mấy phô, thế là xong hu...hu.... ; Đêm. Mình nằm không tài nào ngủ được. Thức trắng đêm. 3h sáng dậy lục cục chuẩn bị ra xe.Đi sớm để lúc lên cáp treo không phải đợi. Xe đỗ ở nhà hàng Trúc Lâm. Toàn đội nhà cả, 26 người.Mọi người đã chuẩn bị đấy đủ hết cả nhang, đèn, nến, sớ và đồ lễ. Ông Tuấn béo cũng đi, Tuấn đỗ đen ấy mà. He ...he ... gặp lại bạn cũ vui quá.Xe khởi hành. Đường đêm vắng tanh. Wao, trời mát mát, không lạnh mà cũng không nóng. Mọi người nói chuyện rôm rả. Đường đi khoảng 35 cây nên khoảng một tiếng sau là đã đến . Đầu tiên là đến đền Trình, mọi người mang đồ lễ vào. Trời vẫn còn tối, một người đại diện thắp nhang rồi khấn vái sì sụp. Sau đó mọi người cùng lội xuống suối rồi sang bên chỗ thờ cô, thờ cậu. Lúc xuống xe mấy người đổi tiền lẻ cứ bám theo. Mình vội quá cũng chưa kịp đổi. Xong lại lên đường đến nơi bán vé đi cáp treo. Mình và Chi và Tuấn rớt lại phía sau vì Chi mệt không đi nhanh được.Chi bị bệnh tim mà. Thế là Đỗ Tuấn phải cõng Chi leo lên cao. Cậu chàng khoẻ thật đấy.Hi... hi...hi,,,mọi người tạt vào đền giải oan trước làm mình và Chi và Tuấn phải chờ hơn một tiếng dưới chân cáp treo.Cuối cùng cũng đợi được.Lên cáp treo, thế là vi vu lên cao, cảnh đẹp quá , nhìn xuống rừng cây xanh mướt. Mình thốt lên: bọn mình đang lên thiên đường.Lên đến Hoa Yên , rồi lên đến An Kì Sinh. Từ An Kì Sinh phải đi bộ một đoạn để đi cáp treo lần hai. Sau đó phải leo đường núi lên chùa Đồng để bái vọng. Du khách đông thật đấy. Chi không leo được mà toàn là Tuấn phải cõng. Vừa vất vả vừa vui.Mọi người đi đường cứ kháo nhau: thế mới là vợ chồng chứ, chồng ga lăng thế nhỉ. He ...he...hết cáp treo lần hai thì Chi không lên được nữa. Lên cao không khí loãng nên Chi bị mệt.Mình và Tuấn leo tiếp. Đường đi dốc cheo leo nhìn xuống toàn mây núi. Lên đến chùa Đồng người chật ních. Mọi người lấy tiền lộc vào chùa để lấy may.Mệt nhưng khoái trá lắm.Mình và Tuấn vừa đi vừa chụp ảnh. Mây che kín một toà tháp lớn. Phải đợi một cơn gió thổi qua mới chụp được toà tháp.Chụp hình chùa Đồng , chụp chuông đồng, vào làm công đức rồi bắt đầu xuống. Lối xuống toàn bậc thang nên đỡ mệt hơn.Xuống đến dưới thì đã đến trưa.Mọi người lấy bánh mì, giò , bưởi ...ra ăn rồi lên đường đi đền Cửa Ông và đền Mẫu.Chuyến đi vui thật.Lúc về còn rẽ qua đền Long Tiên ở Hạ Long. Cuối ngày về đến nhà khoảng 9h tối. Tổ chức ăn uống tại nhà hàng Trúc Lâm.Kết thúc một ngày đi chơi quá đã. Vui thật là vui, bạn bè nắm chặt tay nhau trong một ngày lễ hội thành công mỹ mãn.
.
Chủ Nhật, 11 tháng 4, 2010
Gíâc mơ về một mái ấm bình yên
Thứ Năm, 18 tháng 3, 2010
Nhớ anh quá
Nỗi nhớ cứ day dứt, miên man.Bận quá không sang Kiến thụy được.Mình mở vài bản nhạc quen thuộc lên nghe: Tình đã đổi thay
Đã biết khi yêu là khổ đau, mà sao con tim vẫn dại khờ
Lòng người thay đổi, cuộc đời nhiều gian dối mà ta đâu có biết được đâu
Đúng vậy, từ khi yêu anh em đã biết thế nào là đau khổ,nghĩ lại quá khứ đẹp lung linh lòng càng đau khổ hơn.Em không gian dối mà sao lòng như là dối gian, lòng không thay đổi mà sao như là đổi thay.
Hôm qua khi yêu thì vẫn tin, rằng ta vẫn mãi yêu nhau hòai
Nhưng rồi ngày hôm nay đi về ngày hôm qua , dường như chỉ mãi là giấc mộng
Bài hát hợp với tâm trạng của em, vẫn biết không thể quên anh nhưng đúng là tất cả chỉ như là một giấc mộng, một giấc mộng cứ đi về trong tâm trí, gây cho em một nỗi đau day dứt không nguôi.
Ta trao cho em một trái tim , bao nhiêu yêu thương và đắm say
Mà sao em vội vã quay lưng không một câu
Em đã bóp nát một trái tim, một trái tim đêm đêm thầm nhớ em
Thầm khao khát hình bóng em thuở ban đầu.
Lời bài hát như là dòng tâm sự chân tình của anh,làm em thật cảm động.Vì sao anh đi học 2 năm mà không viết cho em một lá thư, làm em tuyệt vọng. Em sống buông lơi,chơi vơi trong tuyệt vọng.Em đã đầu hàng số phận.Tâm hồn em đấy cảm giác tội lỗi anh có biết không?
Bài hát: Chia xa do Lâm Chí Khanh trình bày:
Em như là hoa , bướm xinh bay trong chiều tà. Ta như muôn lòai chim đến trong đêm. Mê say cùng ai, khát khao yêu thương tình nồng,bỏ lại đây bao nhiêu nụ hôn đắng cay môi.
Ngày xưa yêu nhau, hai đứa cùng sáng rực lên như hai thiên thần...Đấy là em cảm nhận thấy thế. Yêu thật say đắm nồng nàn. Nhưng căn bệnh tụt huyết áp dày vò thân thể em từng ngày. Em yếu ớt như sên sên, chỉ nghĩ về anh mà thấy lòng yếu đuối tủi hờn.Tình yêu của chúng mình mang một màu sắc lãng mạn thái quá.Em biết, anh cũng đau khổ không kém.Có lẽ chia tay nhau thì hơn, phải không anh.Nhưng tình yêu có lí lẽ riêng của nó....Em cứ vấn vương nhớ anh hòai mãi không thôi....
Người yêu ơi anh đang xa em nhớ em thật nhiều, bỏ lại đây bao nhiêu nụ hôn trong gió, nhớ thương tình yêu đã phai...
Em cảm nhận được nỗi nhớ trong anh, vì em cũng đã từng trải qua cảm giác đó.Chưa một lần đặt môi hôn, chưa một lần nắm tay nhau, tình yêu chúng mình trôi qua trong tiếc nuối.Anh đã đi về một bến bờ hạnh phúc khác...cô ấy đã sinh cho anh hai nhóc con xinh xắn...
Xa vòng tay người yêu anh khao khát gì mình được yêu thương...Bao niềm đau còn đây anh luôn nhớ về cuộc tình chia ly....
Không biết có khi nào anh gặp lại em trên đường, ghé một quán cafe nói chuyện. Em ghen với cô ấy, anh biết không?
Bài hát: Dằm trong tim do Lương Bích Hữu trình bày:
Bao ngày qua, dù tình yêu đã xa.Đêm từng đêm nỗi nhớ chẳng phai nhòa.Bao ngày qua từng lời anh nói yêu.Vẫn còn đây thật lòng không thể quên.Khi tình yêu đến em không nhận ra, để ngày hôm nay nỗi nhớ như dằm trong tim.
Vì một tình yêu không thể nói, vì một hình dung không thể quên.Vì ngày anh đến em vô tình để mình anh lạnh lùng.Rồi ngày tình đi xa thật xa, rồi ngày con tim đã nhận ra, nhưng chỉ còn biết nhớ biết thương trong muộn màng nỗi đau....
Vì một tình yêu không thể nói , vì một hình dung không thể quên, vì dằm trong tim em cứ thế nhói đau khi đợi chờ, chờ một ngày anh sẽ lại đến, và em sẽ không để lần nữa mất anh vì không biết yêu anh quá dại khờ....
Lời bài hát nói thay hết tâm trạng em rồi nhé.
Bài hát :Chia đôi cơn mơ do Lương Bích Hữu trình bày
Ngày anh đã đến làm lòng em cứ nhung nhớ , anh ơi em đây thật lòng muốn yêu anh rất nhiều. nhưng em còn có vấn vương mối duyên tình cũ không thể yêu anh như bao cô gái yêu một người. Đành thế anh nhé thôi thì mình cứ như thế chia đôi cơn mơ rồi sẽ biết em yêu ai nhiều.Em đây thật muốn quên đi mối duyên tình xót xa để được bên anh không lo lắng không buồn phiền.
Khó quá anh ơi biết sao để quên một người. Khó quá anh ơi làm sao đến với anh,Vì em đây đang manng trái tim em cần anh.
Là thế ta đó con đường đã thấy phía trước, nhưng sao em không thể nào bước qua con tim mình.....
Hai bài hát đã diễn tả hết tâm trang của em rồi,còn lời nào để nói với anh nữa đây,mất anh thật rồi sao....
Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010
Con đường tình yêu
Không có lửa
Thứ Ba, 23 tháng 2, 2010
Xếp ơi
Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010
Đi hít hơi xuân
Đêm 30 tết, mình ở trong vườn hoa Kim đồng. Về sớm hơn các em, khoảng 10h30. Mưa xuân bay lất phất, trời se lạnh.Mình cứ thế mà đi,mặc cho mưa xuân táp vào mặt lạnh buốt.Bỗng dưng chợt nhớ anh cồn cào, nhớ anh da diết.Nhắm mắt lại, chỉ ước được gặp lại anh, dù chỉ trong giây lát thôi cũng được.Cành đào vất đầy đường, năm nay mình thấy hoa đào ko đẹp lắm. Cành nhỏ và hoa cũng nhỏ mong manh.Mình đi giữa dòng người ngược xuôi hít hà hơi xuân mát rượi.Về đến nhà, gần 11h,ăn uống qua loa rồi đón giao thừa.Pháo hoa năm nay xịt cũng nhiều, xem trong ti vi thì ko được rõ cho lắm.Vẫn còn người đứng bán cành lộc tết.Khu vực nhà hát lớn đông kín người, xe ko đi nổi. Mình đi đến cây xăng thì đành quay xe lại.Thế là sắp kết thúc năm cũ. Một năm mới sắp bắt đầu,dịu dàng , nhẹ nhàng đến tựa như chúa xuân đang về. Chép một bài thơ quen thuộc để thưởng ngoạn phút đầu xuân:
Aó em vàng lắm chiều ơi
Ta vừa gặp đã bồi hồi con tim
Gío còn đâu nữa mà tìm
Lá thu cũng hoá áo em hết rồi
Sông ngoài kia ngập ngừng trôi
Phù xa vàng nhuốm bên bồi bên sâu
Theo em được đến nửa cầu
Lời yêu ngại nói sợ nhàu áo em
Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010
Hoa súng
Mình rất thích hoa súng tím.Ngày xưa, hồi học lớp 10, có một chàng đến cưa mình, hồi đó mình có biết yêu là gì đâu, nhưng cũng mạnh dạn nhảy lên xe cho người ta đèo đi chơi.Cuối buổi chàng nhiệt tình mua một bó hoa súng tím rất đẹp tặng cho mình.Mình hết sức cảm động, đem cắm hoa vào lọ rồi đổ đầy nước. Nhưng các bạn biết sao ko, chỉ ngày hôm sau, lọ hoa đẹp thế mà trở nên héo rũ. Mình vừa buồn vừa nuối tiếc những bông hoa xinh đẹp. Mà hoa này rất đắt tiền chứ đâu phải chơi.Sau này cứ mỗi lần nhìn thấy hoa súng tím là mình lại nhớ cái kỉ niệm buồn man mác ấy.Sau đấy mình đi vào Sài gòn với mẹ nên ko gặp lại anh nữa. Cảm giác được người khác yêu và ngưỡng mộ cũng thú vị lắm. Bây giờ nhiều khi người ta yêu nhau mà có khi quên cả ngày sinh nhật của nhau, hiếm khi có những kỉ niệm dễ thương như thế.Mình cứ nghĩ hoa súng tím thật giống mình, thật đẹp nhưng cũng thật yếu ớt , chóng phai tàn.Lâu lắm mình ko nhìn thấy hoa súng tím nữa. Hôm nay lang thang trên mạng tải một hình ảnh của hoa súng tím về ngắm cho vui. Hoa súng tím đẹp lắm chỉ tiếc là hoa lại mau chóng tàn phai mà thôi.
Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2010
Hoa đào xứ ta
Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2010
Tình cảm bạn bè
Hội chứng văn phòng
Tớ bị mắc hội chứng văn phòng...Tuy chỗ làm tớ cũng là văn phòng nhưng tớ vẫn có mặc cảm thua kém người khác.Bật mí với các bạn nhé: Tớ làm ở cửa hàng ảnh KTS của bạn tớ. Hiiiiiiiii.....công việc cũng thú vị lắm vì được làm với toàn các em trẻ.Bật mí thứ hai là tớ có thói quen ngủ hơi nhiều...hhhiiiiiiii..... thói quen xấu các bạn nhỉ,dạo này tớ đang tăng cường giảm béo đấy.Đi làm qủa là vui thật đấy he he he
Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010
Tết nguyên đán 2010
Hôm nay trời lập xuân,có chợ tết rồi, tí nữa mình sẽ đi chợ tết.Hoa đào khoe sắc đua hương cho lòng người thêm rộn ràng náo nức. Thương lắm hải phòng ơi,thương lắm hoa phượng ơi.Từ giờ mình sẽ ko ưu phiền nữa.Mình sẽ cố gắng sống vui vẻ. Nhớ người của hôm qua, nhưng mình ko để cho lòng nặng trĩu nữa.Mình cứ sống cứ yêu cứ thương dù cs ko hẳn sẽ cho ta những gì ta muốn. Thế nhé hải phòng ơi, cuộn mình lại để cho ta những gì mà ta yêu thương....