Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Nghe Lương Bích Hữu hát

 Nghe Lương Bích Hữu hát, mình nghe mãi mà không chán. Cái chất giọng vừa ngây thơ vừa dễ thương. Cảm giác vừa xúc động  vừa ngây ngất mà những người khác không có được. Cái lúc mà cô ấy luyến láy thì nghe phê không chịu được.Ngòai đời chắc là cô ấy xinh lắm, không biết cô ấy có người yêu chưa nhỉ.Mình thích cả cách ăn mặc và tất tần tật những cái gì thuộc về cô ấy. Mình chưa bao giờ có thần tượng nhưng nếu có thể gọi Lương Bích Hữu là thần tượng của mình thì cũng không sai. Cô ấy có cái phong cách của một girl xinh ,nhìn trông yêu yêu...

Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010

ẢNH ĐẸP


Viết mãi cũng chán, mình vào mạng tải vài cái ảnh đẹp lên xem cho vui. Nhưng ko rành lắm, định tải một cái ảnh của diễn viên nữ chính trong phim : Những chuyện tình ở havart nhưng tải mãi ko được. Bộ phim đấy rất ấn tượng.Một đôi trai tài gái sắc thật đẹp. kết thúc phim cũng có hậu đấy chứ nhỉ...

Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Cảm nghĩ

  30/4 trôi qua rồi. mình chẳng có kỉ niệm gì đáng nhớ. Đọc blog của Lan anh , thấy bạn sống hạnh phúc quá. Lan anh ơi , nói thật tớ mơ ước có một cuộc sống hạnh phúc như bạn đấy. Điện thoại của tớ ko chụp hình được mà tớ cũng ko thích dùng những loại hiện đại quá.Đầu óc tớ tù mù như đêm 30,dốt lắm.Nhìn bông càng lớn càng giống Lan anh nhỉ. Nhưng đôi mắt chưa đẹp bằng mắt mẹ đâu nhé .Tớ cũng sắp có cháu bế rồi, nhưng ko phải là con đẻ của mình nên chưa vui hết cỡ được.Bây giờ mình đi làm ca sáng và tối.Thời gian rỗi ít hơn nên cũng đỡ buồn hơn. Mình vẫn có bạn bè thân thiết và bạn ở trên mạng. Nhiều người quan tâm tới mình làm mình rất vui. Bây giờ đi làm nhiều thời gian hơn nên sẽ ít suy nghĩ lung tung hơn.Các cụ nói ko sai: nhàn cư vi bất thiện. Mình dạo này ko nghĩ nhiều đến anh nữa, nhưng mình tự nhủ: mình yêu anh, điều đó thì thay đổi được gì nào.Hàng ngày mình vẫn một mình cô đơn lượn vèo vèo trên chiếc xế hộp, he he syrius chứ ko phải xế hộp. Thỉnh thoảng buồn lại chát chít với bạn bè cho vui. Tâm trạng rồi cũng nguôi ngoai dần. Ông thầy bói nói đúng, đến 34 tuổi là cuộc sống của mình ổn định. Tạm thời như thế cũng là hạnh phúc rồi.Thuốc thì cứ uống đều để ko tái bệnh nữa. Nga ơi, hãy yêu đời lên nhé, hãy cố sống như các bạn mình. Cuộc sống cứ thế bình dị trôi đi, thản nhiên như chưa hề có sóng gió trong đời. Đôi lúc mình chợt quên anh rồi chợt nhớ anh. Kỉ niệm chỉ còn là kỉ niệm. Mình cứ quanh quẩn trong cái vòng luẩn quẩn, yêu rồi nhớ rồi thương, rồi bạn bè , rồi công việc. Rồi thời gian cũng cuốn mình đi trong bao nhiêu chớp bể và mưa nguồn.Nhìn vào gương thấy mình vừa già vừa béo thì mình lại mơ ước được như người này người nọ. Nhưng mình vẫn cứ là chính mình thì hơn. Béo một chút cũng có sao đâu.Gìa một chút cũng được vì xuân qua đi xuân lại lại, con người ta ai chẳng già đi mấy nỗi. Mình vẫn ước mơ, giá mình có một gia đình nhỏ hạnh phúc như các bạn mình thì tốt biết mấy. Nhưng ông trời không cho ai tất cả. Mình bây giờ lười nghĩ đến chuyện yêu đương. Thèm có gia đình nhưng lại ngại. Mình tự mâu thuẫn với chính bản thân mình. Thế đấy, con người ta không ngừng tham vọng, ko ngừng mơ mộng để rồi tự mình lỗi hẹn với chính mình trong cuộc đời.Biết sao đây khi số phận đã an bài. Mỗi người đều có lá số của chính mình nên cũng không trách ông trời làm chi nữa. Thế nhé. bạn cứ yên tâm sống và cuộc đời sẽ tưởng thưởng cho bạn những điều mà bạn xứng đáng được hưởng. Điều mà bạn cần biết là nếu bạn là một cô gái nhu mì dịu dàng thì chíêc áo đỏ kia hẳn nhiên sẽ không làm bạn mạnh mẽ hơn được đâu.Thế nên hãy cố bằng lòng với số phận đi. Ngày mai nắng lên, và bạn lại thức dậy đón nắng sớm, đón một ngày mới bình yên bạn nhé. Cứ yêu đi, mở lòng ra với đời thì bạn sẽ nhận lại tất cả những gì mà bạn mong có được đấy thôi. Chào một ban mai nắng sớm bình yên.