Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Đám mây lãng đãng trôi

Đám mây ngoài kia lãng đãng trôi, tôi ơi, bây giờ thấy mình giống đám mây ngoài kia lãng đãng trôi...Cuộc sống êm êm trôi, cứ thế cứ thế tôi sống và trải nghiệm cuộc sống...Tiền bạc hết rồi lại có,có rồi lại hết...thật buồn khi xung quanh ta cần một vòng tay ấm áp của ai đó ôm mình thật chặt...tôi mơ, tôi mơ...
Ước gì mình có được bản lĩnh như các bạn mình, sống cho ra sống, không ưu tư không có bao phiền lo.Đôi lúc cuộc sống như một bản nhạc hay, thế mà cứ nghe đi nghe lại cũng cảm thấy chán...chán quá ... thật ngán ngẩm...cứ phải nghĩ làm sao thu vén cuộc sống cho ổn với số tiền mình kiếm được... hoang phí hay tiết kiệm, thế nào rồi thì cuộc sống cũng quay lại cái đích đến của nó....
Bố mẹ rồi cũng có cuộc sống riêng, ta tách ra sống độc lập mà sao thấy cô đơn và chơi vơi quá.Bạn bè và công việc cuốn theo vòng xoáy của số phận khiến nhiều lúc ta tự hỏi cuộc sống này có nghĩa gì... ta cần ai yêu ai, ghét ai đôi lúc ta cũng chẳng còn nhớ nổi nữa....
Mơ một giấc mơ sài gòn, cuộc sống ở trong ấy sôi động và ào ạt quá, nhưng không còn ngang tầm với của ta nữa, hàng ngày lướt facebook cập nhật cuộc sống của các bạn mình cho đỡ nhớ...
Tình yêu khao khát nhiều quá cũng đến lúc bão hòa khi ta thỏa mãn được thói quen ích kỉ của mình....giấc mơ tình yêu xa vời tít tắp tận chân trời nào, tôi và anh dành cho nhau chút tình cảm day dứt còn lại, chút luyến tiếc nhớ thương của ngày dài, mà cứ thấy chơi vơi, hẫng hụt, mất mát....Cố gắng không làm tổn thương nhau vì cái thứ tình cảm thiêng liêng và xa xỉ ấy, tôi và anh lại chìm trong một cái vòng quay luẩn quẩn không tài nào thoát ra được, có phải ngày qua nỗi nhung nhớ khiến ta mệt nhoài, nỗi đau khiến ta thổn thức và trái tim hằng đêm vẫn mơ, vẫn mơ....
Tôi bước đi trên con đường rải đầy lá thu vàng và cảm nhận hơi thu man mát,hối tiếc muộn màng,hương thu bay trong gió khiến cho dư âm ngọt ngào của đất trời như đọng lại trong tôi, một tâm hồn đang choáng ngợp trước cuộc sống, những thay đổi của cuộc đời của số phận khiến tôi như bồi hồi trong khung trời bảng lảng,xa anh vẫn mơ về anh dù không bao giờ có được anh hiện diện thật sự trong cuộc sống của mình. Đó là nghịch lí duy nhất tồn tại trong cuộc sống của tôi...